Con người nếu muốn sống không muộn phiền, tiêu diêu, tự tại, tốt nhất cần phải dứt bỏ hoàn toàn 3 nghiệp chướng sau.
Vong ân phụ nghĩa
Xưa nay, kẻ vong ân phụ nghĩa, trời không dung, đất không tha. Dù phúc bao cha ông để lại cao rộng thế nào, trước đó đã tích được bao nhiêu công đức, cuối cùng chỉ trong chớp mắt sẽ hóa thành tro bụi.
Vong ân phụ nghĩa, phúc lộc suy vọng, làm gì cũng trắc trở, chẳng mấy khi được xứng ý toại lòng. Phụ bạc ân công khi họ sa cơ lỡ vận, hết kiếp sẽ sống cảnh nghèo hèn. Sống ích kỷ mà tham phú phụ bần, đến phút cuối đời phải sống trong cùng quẫn, cô đơn. Nhất là những kẻ bất hiếu với cha mẹ, sẽ phải chịu báo ứng nặng nề, tất thảy danh vọng đều hóa thành tro bay, không được một phút giây an lạc.
Ghen tỵ, hãm hại người khác
Sân si với thiên hạ vốn đã là điều không nên. Đằng này còn hãm hại, đặt điều dèm pha nói xấu sau lưng người khác, chắc chắn sẽ không nhận được sự tin phục từ thiên hạ, tự chuốc lấy phiền não, sống trong muộn phiền và cô độc. Phật dạy: kẻ sân si, gièm pha, hãm hại người khác người khác sẽ bị tiêu giảm 3 tầng phúc đức. Thế nên, muốn thoát khỏi bể khổ, bế tắc, đừng than vãn, oán trách hay làm những việc táng tận lương tâm. Hãy biết tự đứng trên đôi chân của mình, học hỏi và lắng nghe người khác.
605
Luôn đòi hỏi, ích kỷ chỉ biết đến mình
Sống ở đời, hãy biết đủ, hài lòng với những gì mình có. Nếu muốn được hơn, giàu sang, phú quý, hãy tự giành lấy bằng chính sức mình, đừng đòi hỏi hay ỉ lại vào người khác. Con người hơn nhau không phải tiền tài mà ở một chữ tâm. Bằng không, lúc nào chỉ chỉ bo bo ích kỷ, muốn bòn rút túi tiền của người khác, cuối cùng cũng sẽ tay trắng. Bởi của cải “ăn cướp” được từ người khác, vốn dĩ sẽ chẳng thể bền lâu. Đời người nếu muốn buông bỏ muộn phiền, tốt nhất hãy sống thanh đạm như dòng nước mát. Lặng lẽ cống hiến những gì tinh túy nhất cho biển cả mà không cần nhận lại.