Nếu như trăng cũng chết như đời
Thì ta đâu thấy kiếp người phù du
Vì trăng sống mãi ngàn thu
Cho nên càng thấy phù du kiếp người
Hai câu chuyện rất ngắn, tư duy rất ngược, nhưng lại hàm chứa ý nghĩa nhân sinh vô cùng sâu sắc.
Hai người rớt xuống nước
Có hai người bị rơi xuống nước. Một người thị lực rất tốt, một người mắc chứng cận thị. Hai người đều đang gắng sức vùng vẫy trên mặt sông rộng lớn, chẳng mấy chốc đã bắt đầu cảm thấy kiệt sức.
Đột nhiên, người thị lực tốt nhìn thấy được phía trước cách đó không xa có một chiếc thuyền nhỏ đang trôi về hướng của họ. Người bị cận thị kia cũng đã lờ mờ nhìn thấy được. Thế là cả hai người lấy hết dũng khí, ra sức bơi về phía chiếc thuyền.
Đang bơi đang bơi, bỗng người thị lực tốt kia ngừng lại, bởi vì anh ta thấy rõ, đó không phải là một chiếc thuyền nhỏ, mà chỉ là một khúc gỗ mục. Nhưng người cận thị không biết điều đó, anh ta vẫn ra sức để bơi về phía trước. Cuối cùng khi anh ta bơi đến chỗ khúc gỗ mục, thì cũng là lúc phát hiện rằng mình cách bờ không còn xa nữa. Người thị lực tốt kia cứ buông xuôi trong dòng nước mà đánh mất đi cơ hội, trong khi người cận thị lại tự cứu được chính mình.
Hai vị giám đốc công ty
Ở nước Mỹ có hai công ty quy mô tương đương nhau. Có hai vị giám đốc, một người tên Robert, một người là Steve. Robert là một người rất giỏi tính toán, có tầm nhìn hơn người, anh ta đã sớm dự đoán là đến năm 2008, nước Mỹ sẽ gặp khủng hoảng tài chính. Theo phân tích của anh ta, 30% công ty tại Mỹ phải đóng cửa, và công ty của anh ta sẽ nằm trong nhóm 30% ấy.
Cho nên, anh ta quyết định giải thể công ty, bởi làm vậy còn có thể giữ lại một ít tiền sinh hoạt cho bản thân và các công nhân viên, nếu không đến lúc đó nhất định sẽ nợ nần chồng chất.
Còn Steve chẳng những không phải là một người giỏi tính toán, thậm chí còn cho người ta một cảm giác đần độn. Anh ta ngu ngơ cho rằng, tương lai vĩnh viễn không thể nào dự đoán được, cho dù đặt trước mặt anh ta một kế hoạch hoàn mỹ nhất, anh ta cũng sẽ không tin, bởi vì tương lai rốt cuộc vẫn chưa thật sự tới.
Nhân sinh: Người tính không bằng trời tính, kẻ tính toán quá lại dễ rước họa vào thân
Bớt một chút tính toán, phiền não sẽ nhẹ đi, sống thiện tâm hơn một chút, phúc đức sẽ dày hơn!
Các chuyên gia nghiên cứu cho thấy trên 90% người tính toán đều mắc bệnh tâm lý. Những người này thời gian và mức độ cảm giác thống khổ đều gấp nhiều lần những người không giỏi tính toán. Nói cách khác, tuy họ giỏi tính toán, nhưng lại không có những ngày vui vẻ. Người quá giỏi tính toán, thông thường cũng là người việc gì cũng so đo tính toán. Mặc dụ vẻ bề ngoài, họ thể hiện rất rộng rãi, nhưng trong nội tâm thì chẳng bình yên.
Người tính toán ngay từ đầu đã khiến họ mất bình tĩnh, mất ở mối rối ren của mỗi sự vật. Người thường xuyên mất bình tĩnh, thường sẽ dẫn đến chứng lo lắng khá nghiêm trọng. Người thường trong trạng thái lo lắng, không chỉ không có niềm vui, thậm chí còn là thống khổ. Người thích tính toán trong cuộc sống, rất khó có được sự cân bằng và hài lòng. Trái lại, do tính toán quá nhiều sẽ gây ra sự bất mãn và phẫn uất đối với người, đối với sự việc. Họ thường có ý kiến với người khác, luôn chia rẽ, nội tâm đầy những xung đột.
Quá nhiều tính toán chôn chặt trong lòng, cứ như thế tích tụ lại sẽ thành lo lắng nghĩ ngợi. Người chìm trong lo lắng nghĩ ngợi sao có thể sống vui khỏe được? Người quá giỏi tính toán, mệnh cả đời lao lực, tại sao? Trong lòng không thời khắc nào không so đo tính toán người khác, có thể không mệt sao? Bệnh sinh ra thế nào, so đo tính toán mà sinh ra vậy.
Người quá giỏi tính toán, rất khó sống nhẹ nhàng. Thường do tính toán quá nhiều mà sinh ra bệnh, thêm phiền toái.
Người quá giỏi tính toán, ánh mắt luôn hoài nghi, thường thường đặt mình vào vị trí đối lập với thế giới. Đây thực sự là bất hạnh không gì lớn bằng. Người quá giỏi tính toán, trong xương cốt còn tham lam. Các ý tưởng càng nhiều, trở thành những suy nghĩ lởn vởn muốn gạt đi cũng không gạt được, giống như trái núi nặng đè trong tâm. Cuộc sống cũng trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Hãy để tầm mắt vươn xa hơn, đừng tự oán trách bản thân, càng không nên oán trời trách người.
Một điều chắc chắn là tâm trạng tiêu cực không bao giờ giúp cho bạn vượt qua nghịch cảnh, chỉ có sự dũng cảm đối diện, nỗ lực và tin rằng trời không tuyệt đường người, bạn sẽ thấy trắc trở nào thực ra cũng đều là món quà của ông trời mà thôi.
Đừng nên vội vàng mong muốn cuộc sống sẽ cho bạn biết hết các câu trả lời. Đôi khi, bạn cần phải kiên nhẫn chờ đợi. Cho dù nếu bạn hướng vào một cái hang động mà hét lên, cũng cần đợi một lúc, mới cảm nhận âm thanh vọng lại. Cũng có nghĩa là cuộc sống sẽ cho bạn đáp án nhưng sẽ không cho bạn biết tất cả ngay lập tức.
Nếu như có một ngày, trong cuộc sống của bạn gặp phải những phong ba bão táp, và bạn không thể chịu đựng được nữa, vậy thì, mong bạn hãy biết chờ đợi….
Mọi việc đều là sự an bài tốt nhất
Tình yêu, công việc, sự nghiệp, lý tưởng đều tan thành mây khói. Trong tâm thấy tuyệt vọng vô cùng. Vậy bạn hãy thử thay đổi một chút cách nhìn nhận các vấn đề, rồi tự nhủ với bản thân: “Tất cả đều đã có an bài tốt nhất!”. Phúc họa đi liền nhau, biết đâu tương lai sẽ có sự thay đổi bất ngờ xảy đến? “Tất cả đều đã có an bài tốt nhất”. Không nên phiền muộn, không nên chán nản. Càng không nên chỉ nhìn vào khoảng thời gian tồi tệ này. Hãy biết nhìn xa trông rộng, để mở mang tầm mắt, Không nên ân hận, càng không nên oán trời trách người.
Và dù thế nào, cũng hãy là một người tốt. Hãy buông bớt tham, sân, si và tính toán để sống có được cuộc sống thoải mái.
(giadinhtt_com)