Làm người, chớ nên đeo mặt nạ! Sống ở đời, “thật lòng thật dạ” hoá ra mới là điều quan trọng nhất.
Trên đường đời, ắt sẽ có lúc gặp phải những người khiến bạn tổn thương. Nhưng vẫn mong rằng bạn có thể mãi giữ lấy sự thuần tịnh và kiên trì của mình. Làm người, chớn nên đeo mặt nạ.
Lấy bộ mặt thật hiển thị với người, tôi sống được chân thật nhất.
Lấy bản tính chân thật kết giao với người, tôi sống được ngay thẳng vô tư nhất.
Lấy tình cảm chân thật đối đãi với người, tôi sống được trong sạch nhất.
Tuy vẻ ngoài trông không được bắt mắt nhưng sống lại không chút giả tạo.
Qua lại với người, tôi không thích những người sử dụng tâm cơ, dối gạt lẫn nhau.
Những chuyện tranh cãi với nhau, nếu đụng phải tôi sẽ tránh xa.
Tôi chỉ muốn bạn và tôi đơn giản thật lòng với nhau.
Tôi chỉ muốn thật sự nghiêm túc để tình bạn tiến được xa hơn.
Xử sự, tôi không thích giở trò thủ đoạn.
Tôi bị dối gạt một lần đã đủ rồi. Nếu còn bị thêm lần nữa chính là bởi tôi ngốc.
Tôi bị người lợi dụng một lần đã đủ rồi. Nếu còn bị thêm lần nữa, chính là bởi tôi không có mắt.
Tuy tôi không được thông minh nhưng sớm muộn cũng đều sẽ biết được.
Có một thì hãy nói một, có hai thì bạn hãy nói hai, cớ chi phải quanh co, lòng vòng để người suy đoán.
Tôi chán ghét, thói dối gạt giữa người với người.
Đùa cợt gì cũng đừng mang lòng tin ra giỡn.
Một khi lòng tin tan vỡ thì tình bạn cũng không còn.
Dối gạt gì cũng xin đừng dối gạt lòng người.
Một khi con tim tổn thương thì tình cảm cũng chấm hết.
Thật lòng với nhau, mới có thể sưởi ấm lòng người.
Thành tín với nhau, mới có thể mãi giữ được tình người.
Hỏi lòng không hổ thẹn, tôi sống chẳng chút mệt mỏi nào.
Thật lòng không giả tạo, tôi thấy đời mình sống được thú vị hơn.
(Suy ngẫm – mnmcn)