Người xưa có câu: “Bách thiện hiếu vi tiên” có nghĩa là trong trăm cái thiện thì hiếu là đứng đầu, đủ để thấy việc con cái hiếu thảo với cha mẹ là việc quan trọng đến thế nào. Cha mẹ sinh ra và dưỡng dục chúng ta, cho nên chúng ta với bổn phận làm con cái phải hiếu kính với cha mẹ cũng là lẽ thường hợp với luân lý đất trời. Nhưng mà, đôi khi có phải là chúng ta nghĩ rằng hiếu kính cha mẹ là một việc gì đó rất cao xa không? Trên thực tế, nó lại thể hiện ở những điều rất đời thường trong cuộc sống. Có thể làm được “5 không oán trách” dưới đây là chúng ta đã thực sự làm được hiếu kính với cha mẹ rồi.
1. Không oán trách cha mẹ “kém cỏi, bất lực”
Không có ai là toàn năng và cũng không có ai là hoàn mỹ cả, vì thế nếu có điều gì cha mẹ không làm được cũng là chuyện bình thường. Cha mẹ là người cho chúng ta sự sống và cũng là người tận lực nuôi dưỡng chúng ta trưởng thành. Đó đã là điều không dễ dàng, chúng ta phải biết ơn cha mẹ đã sinh ra ta và nuôi dưỡng ta. Đừng oán trách, phàn nàn rằng: “Cha mẹ phải như thế này hay cha mẹ phải như thế kia” mà hãy chân thành nói: “Dù cha mẹ có như thế nào, con cũng sẵn lòng chấp nhận! Cảm ơn về hết thảy những gì cha mẹ đã ban cho con!”
2. Không oán trách cha mẹ “dài dòng, cằn nhằn”
Cha mẹ là người sống trước chúng ta trên cõi đời này, họ là người thầy về kinh nghiệm đầu tiên của chúng ta. Cha mẹ vừa tự chăm sóc chính mình lại sinh ra chúng ta. Khi chúng ta ra đời, cha mẹ lại là người tự nguyện dành cả tâm lực của quãng đời còn lại để chăm sóc chúng ta. Họ dạy chúng ta mặc quần áo, dạy chúng ta ăn cơm, bảo vệ chúng ta được bình an…Hãy nhớ rằng, chỉ có người thực sự yêu thương chúng ta mới hay “nhắc nhở, cằn nhằn dài dòng” với chúng ta mà thôi! Bạn thử nghĩ lại xem, hẳn là cha mẹ sẽ không bao giờ đi “cằn nhằn” với một người không có quan hệ gì với họ phải không?
3. Không oán trách cha mẹ hay “trách mắng”
Cha mẹ thường hay trách mắng con cái chỉ là vì con cái hiện tại làm chưa được tốt. Họ luôn mong muốn con cái có một tương lai tốt hơn, có cuộc sống đầy đủ hơn, hạnh phúc hơn, ít nhất là tốt hơn cha mẹ. Vì vậy, mỗi khi chúng ta mắc phải sai lầm mà cha mẹ đã từng đi qua, họ mới nhắc nhở, trách mắng để chúng ta nhớ lần sau không phạm phải, đỡ hoang phí thời gian của mình mà thôi.
4. Không oán trách cha mẹ “chậm chạp”
Ai lớn tuổi rồi cũng tự nhiên chậm chạp đi, động tác cũng sẽ không còn được thuận tiện nhanh nhẹn, đừng bao giờ vì thế mà ghét bỏ hay khó chịu với cha mẹ. Chúng ta không thể biết được lúc còn nhỏ, chúng ta cũng chậm chạp như thế nào khi bắt đầu học từng bước đi đầu tiên và cha mẹ đã kiên nhẫn với chúng ta như thế nào đâu.
Khi còn trẻ, cha mẹ cũng là những người hăng hái nhanh nhẹn, nhưng vì chăm sóc, nuôi nấng chúng ta mà cha mẹ phải chịu bao vất vả nên bây giờ mới “còng lưng” như thế. Hãy xem cha mẹ chính là bản thân mình trong tương lai để mà đối đãi!
5. Không oán trách cha mẹ “ốm yếu, bệnh tật”
Cho dù cha mẹ bận đến mức nào, mặc kệ là ban đêm hay ban ngày, là trời mưa giá rét hay nắng gắt cháy da, chỉ cần thấy chúng ta hơi khó chịu là cha mẹ đã lập tức bỏ hết để ở bên chúng ta rồi. Cho dù là thế nào, cha mẹ cũng vội vã đưa chúng ta đi khám bệnh, thức trắng đêm không ngủ mà trông nom chăm sóc. Khi cha mẹ bị ốm, chúng ta có thể làm được bao nhiêu cho họ? Hơn nữa, “sinh lão bệnh tử” trong đời này có ai là tránh khỏi? “Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể”, vậy thì cớ sao “con nuôi cha mẹ lại kể tháng kể ngày”?
Không có cha mẹ, sẽ không có chúng ta, khi chúng ta phàn nàn khó chịu với cha mẹ chi bằng hãy bình tĩnh suy nghĩ và liễu giải họ.
Trong muôn vàn cái khổ thì cái khổ vì con cái là cái khổ trải dài trong nhiều năm tháng nhất. Là người con, hãy sống cho trọn chữ “hiếu”, hãy tận tâm chăm sóc cha mẹ của mình và mỉm cười với họ, đừng để đến lúc “con muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không còn”!
(Suy ngẫm – mnmcn)