Con cái là sinh mệnh của cha mẹ, bất kỳ ai trong cuộc đời này cũng nợ cha mẹ một chữ nghĩa, hai chữ tình. Bởi vì họ đã dành cả cuộc đời của mình cho chúng ta mà không một lời kêu than, oán trách.
Người dưng chúng ta còn đối xử tốt được thì chẳng có lý người trong nhà chúng ta lại không thể làm trọn chữ hiếu. Có rất nhiều người khi đói rách, khó khăn thì quỵ lụy cha mẹ, nhưng đến khi giàu có thì lại chẳng nhớ đến cha mẹ. Họ đâu có biết rằng, nhờ vào sự bao dung, che chở của cha mẹ mà họ mới có được như ngày hôm nay. Nếu đến giờ phút này bạn vẫn là đứa con ngoan của cha mẹ hoặc có phải chăng đã phạm phải lỗi lần bạn vẫn cần phải có những điều nhất định không bao giờ được phép làm với họ. Đừng tự biến mình thành đứa con bất hiếu chỉ vì một chút lợi ích trước mắt.
Ảnh minh họa. |
Không oán trách cha mẹ vô dụng
Cũng giống như chúng ta mãi mãi cũng không bao giờ có thể giỏi giang như người khác thì hà cớ gì mà chúng ta lại có quyền trách móc cha mẹ mình vô dụng. Đừng ngưỡng mộ bố mẹ người khác giỏi giang, thành đạt, kiếm nhiều tiền mà nghĩ rằng “bố thì phải thế nào mới đáng làm bố, mẹ thì phải thế nào mới đáng làm mẹ”. Sự ghen tỵ che mắt chúng ta, che đi những nhọc nhằn mà họ đã phải bỏ ra cho chúng ta. Chẳng có cha mẹ nào vô dụng cả, chẳng qua là họ chưa có điều kiện để học tập và có cơ hội giàu có như người khác. Cha mẹ có nghèo, không có học thì cũng là người sinh ra
Hãy chân thành và tôn trọng bố mẹ mình: “Con chấp nhận, bố mẹ chỉ có vậy; con chấp nhận, là con đã lựa chọn bố mẹ; con đón nhận và tận hưởng mọi thứ bố mẹ cho con”.
Không được oán trách cha mẹ chậm chạp
Ai rồi cũng đến lúc già đi, chẳng ai có thể trẻ mãi mãi. Nếu chúng ta chê bố mẹ chậm chạp tức là chúng ta đang chê chính bản thân chúng ta đang phụng dưỡng không tốt. Họ già và yếu là do họ đã phải hy sinh sức khỏe vì chúng ta. Tuyệt đối không được chê bố mẹ chậm, bởi chúng ta mãi mãi chẳng thể tưởng tượng ra được khi chúng ta còn nhỏ, họ đã phải nhẫn nại đến mức nào để dạy chúng ta chập chững từng bước chân đầu tiên trong đời.
Không oán trách cha mẹ bệnh tật
Trước khi trách cha mẹ sao ốm đau thì hãy trách chúng ta chăm sóc không tốt, khi cha mẹ mắc bệnh, chúng ta có thể làm được những gì? Chúng ta có thể tận tâm tận lực chăm sóc bố mẹ hay không? Chúng ta đã làm tròn vai trò của một người con hay chưa. Cuộc đời, sinh mệnh không phải dùng để oán trách. Chúng ta dần trưởng thành cũng là lúc bố mẹ dần già đi, cho đến khi rời xa chúng ta…
Không oán trách việc cha mẹ trách móc mình
Cha mẹ có quyền được dạy dỗ chúng ta, dù là đòn roi hay lời nói. Bởi họ là người sinh ra chúng ta, nuôi nấng và dạy dỗ chúng ta. Chúng ta có thể không vui, không hài lòng không có nghĩa là chúng ta có quyền được mắng mỏ họ. Chố mẹ có trách móc mình cũng là bởi chưa hài lòng với biểu hiện, hành động… của chúng ta mà thôi. Tất cả là vì họ muốn chúng ta trở nên tốt đẹp hơn mà thôi!
Không oán trách cha mẹ nói nhiều
Trong cuộc sống, vì con cái có lúc không làm nên việc nên người làm bố mẹ đôi khi có nói thêm vài câu. Những lúc đó, chúng ta nên hiểu chỉ có người thực sự yêu thương mình mới nhắc nhở mình. Cha mẹ bạn sẽ không bao giờ nói nhiều với những người không liên quan.