Hiếu thuận với cha mẹ
Mạnh Tử dạy: “Chỉ hiếu thuận cha mẹ mới có thể loại bỏ sầu lo”.
Xưa nay, cha mẹ chính là trụ cột tinh thần của một gia đình. Cha mẹ vui vẻ, khoẻ mạnh, không bệnh tật, con cái cũng sẽ vô lo vô nghĩ. Thế nhưng đáng tiếc thay, nhiều người trong chúng ta thường để lại những cảm xúc tồi tệ nhất cho cha mẹ – người bao dung chúng ta nhất, khiến trái tim họ bị tổn thương.
Phận làm con, nếu có thể kiên nhẫn thêm, vui vẻ hoà nhã được với cha mẹ, gia đình tất sẽ sum vầy, hạnh phúc. Vậy nên, dù ta là ai, ta cũng không được ghét bỏ cha mẹ, mắng nhiếc cha mẹ tuỳ tiện, khiến lòng tự tôn của cha mẹ bị chà đạp, tổn hại.
Một gia đình muốn thịnh vượng cần phải có sự nỗ lực của từng thành viên trong gia đình. Theo đó, một con người muốn thành đạt và hạnh phúc, bắt buộc phải làm tốt hai việc, chính là “hiếu” thảo và “thuận” hòa với cha mẹ.
Đời bạn “sướng” hay “khổ” cũng chỉ phụ thuộc vào chữ “hiếu” mà thôi
Một kiếp nhân sinh cũng giống như những đám mây, ai cũng tìm mọi cách để sống thật tốt đẹp, thuận buồm, mà ít biết rằng, cách tốt nhất để cải vận chính là hiếu thuận với cha mẹ.
Phật dạy cách cải thiện số phận là hành thiện làm việc tốt, chăm giúp đỡ người khác, mà trong đó, hiếu thuận với cha mẹ là việc căn bản nhất. Sống bất hiếu với cha mẹ, tất sẽ gánh lấy nghiệp báo vô cùng nặng nề.
Phật giáo lấy chữ hiếu làm đầu, hiếu thuận với cha mẹ là nghĩa vụ hàng đầu của con cái, là đạo lý làm người cơ bản. Người càng hiếu thuận với cha mẹ bằng một trái tim chân thật, phúc đức tích được sẽ vô cùng lớn.