Câu hỏi 43: Bị bà chúa trại chầu nhập
Con bạch Thầy! Tại quê nhà con có một cô y sĩ bị bà chúa trại chầu nhập vào, bị điên rồ đập đầu xuống nền nhà chùa. Cuối cùng phải mua đồ lễ để giải thì cô này khỏi bệnh, việc này phải giải thích về phía tâm linh như thế nào ạ?
Trả Lời:
Bệnh của chúng ta có rất nhiều nhân duyên, tứ đại mà bất hòa thì ra 404 bệnh, rồi bệnh do thời tiết, bệnh hoang tưởng là do mình không làm chủ được vọng tưởng. Còn một bệnh nữa là do quỷ mị dựa nhập. Vị y sĩ này là bị ma quỷ dựa nhập làm cho mình bệnh, hay là cô y sĩ này làm chuyện gì đó phạm lỗi với cái miếu này những quỷ thần ở đó phạt, khi lễ sám hối thì hết đó là chuyện bình thường. Nếu đã là Phật tử thì nên tránh không nên đến những miếu, phủ đó để tránh những chuyện không hay.
Câu hỏi 44: Yểm bùa vào mộ và nhà ở
Con bạch Thầy! Ngày 15-10 con có anh họ mất vào 2 giờ đêm, gia đình con xem giờ thì thầy pháp bảo mất vào giờ trùng phải lấy bùa yểm vào trong quan tài và phải đến điện của Thầy làm lễ lấy bùa đem về yểm vào mộ và yểm vào các gia đình anh em. Con bạch Thầy như vậy có đúng không ạ?
Trả Lời:
Thầy khẳng định là không có ông thần trùng, trong một gia đình hôm nay người này chết, cách mấy hôm người kia chết thì đây gọi là cộng nghiệp. Quý Phật tử tuyệt đối không đi theo những Thầy bùa, Thầy đã thấy nhiều gia đình sau khi yểm bùa rồi thì nhà sinh ra càng lắm chuyện. Thường các vong linh sau khi chết họ cũng lai đáo về, yểm bùa là không cho vong linh ấy về nhà làm họ rất buồn khổ. Làm như vậy chỉ họa chứ không phúc. Quý Phật tử nên y theo Kinh Địa Tạng mà làm thì sẽ được lợi ích.
Câu hỏi 45: Niệm A Di Đà Phật hay A Mi Đà Phật
Bạch Thầy! Con nghe bây giờ có Thầy dạy là phải niệm A Mi Đà Phật mới được vãng sinh, còn niệm A Di Đà Phật là sai. Vậy Thầy giảng cho con biết là như thế nào ạ?
Trả Lời:
Quan điểm trên là sai lầm, danh hiệu Phật A Di Đà mỗi đất nước họ phiên dịch một cách khác nhau. Việt Nam gọi là A Di Đà Phật, đúng ra chữ Phật không phải là của nước Việt Nam mà Việt Nam gọi là Bụt. Còn Trung Quốc họ gọi là A Mi tou fo, Tây Tạng họ niệm kiểu khác, rồi các nước trên thế giới mỗi nước một kiểu. Thế thì danh hiệu nào mới đúng, chẳng lẽ mỗi A Mi Đà Phật của Việt Nam mới vãng sinh còn niệm theo kiểu những nước khác không được vãng sinh à. Cho nên Phật dạy đó là mình chấp vào danh. Có câu chuyện một vị sư dạy một tín nữ dạy niệm câu ” Án ma ni bát minh hồng ” nhưng bà nghe nhầm thành ” Án ma ni bát minh khuya ”. Nhưng mà bà tin rồi nhất tâm niệm cuối cùng trên bàn thờ của bà phát quang. Một thời gian sau vị sư đó đến thăm bà thấy trên bàn thờ phát quang, vào thì thấy bà đang niệm ” Án ma ni bát minh khuya ” vị ấy gọi bà ra và bảo: bà lão ơi tôi nói thật là bà niệm sai rồi. ” Án ma ni bát minh hồng ” chứ không phải ” Án ma ni bát minh khuya ”. Thế là bà lão nói: Thầy ơi chết con rồi mười mấy năm con toàn niệm sai thôi, vị sư bảo bà phải niệm lại đi, rồi bà lão vào niệm ” Án ma ni bát minh hồng…” nhưng tâm tư bà chán nản, công phu bao nhiêu năm của mình đều đổ xuống sông xuống biển hết. Vị sư đứng sau thấy hào quang trên ban thờ không có nữa, vị ấy nghĩ là chính mình sai chứ không phải bà lão sai. Rồi vị sư gọi bà lão ra rồi bảo: Cụ ơi! Tôi thử lòng cụ đấy, chứ cụ niệm ” Án ma ni bát minh khuya ” là đúng rồi đấy, công lao không mất tí nào đâu. Bà lão bảo: thế hả thầy, không thôi con uổng phí công lao mười mấy năm của con. Rồi bà đi vào bà niệm ” Án mani bát minh khuya ” một lúc là trên ban thờ lại phát hào quang.
Vậy chúng ta thấy quan trọng là cái nhất tâm, cái danh không quan trọng. Người bị ngọng làm sao niệm ra được chữ A Di Đà Phật được, có khi niệm ra chữ gì đấy. Nhưng nếu mà nhất tâm thì vẫn được vãng sinh. Vì thế ai bảo niệm A Mi Đà Phật đó là chấp danh, không đúng. Cho nên Phật tử chúng ta không rơi vào quan điểm sai lầm như thế. Cứ A Di Đà Phật niệm bình thường.