Người mẹ 50 tuổi đi cùng cô con gái 20 tuổi, nhất nhất chuyện gì người mẹ cũng phải làm, cô con gái chỉ việc ăn uống, chụp hình và… sai vặt người mẹ.
Vừa rồi tôi có tham gia một chuyến du lịch nước ngoài, đoàn đi hầu hết là những người trung niên, có vài bác về hưu. Trong đoàn có 2 mẹ con, cô bé 20 tuổi đang học đại học và người mẹ hơn 50 tuổi.
Khi đoàn tập trung ở sân bay, người mẹ vai đeo ba lô, kéo vali lớn, còn cô bé chỉ đeo một túi xách nhỏ của mình. Từ ngoài sân vào trong sảnh, cô bé nói: “Sao mẹ không lấy xe đẩy mà đẩy cho nhẹ”. Người mẹ lại đeo ba lô chạy đi kiếm xe đẩy, trong khi cô bé đứng trông vali.
Trong toàn bộ chuyến đi, người mẹ hì hục kéo, đẩy hành lý, còn cô bé suốt ngày chụp hình. Đến những bữa ăn buffet, cô bé cũng lo chụp hình, còn người mẹ đi lấy đồ ăn cho hai mẹ con. Cô bé muốn ăn trái cây, uống nước cũng không tự đi lấy, cứ kêu mẹ. Người mẹ đi du lịch mà giống đi giúp việc cho con mình.
Nói về người trẻ lười biếng, ỷ lại vào cha mẹ, tôi nghĩ ngay đến nhà hàng xóm. Nhà có cậu con trai chừng 17-18 tuổi, nhưng mẹ còn… đút cơm cho ăn. Trước đây tôi cũng chỉ nghe nói vậy, nghĩ chắc có vài lần con trai bệnh thì mẹ thương, đút cho ăn thôi, ai ngờ đâu…
Hôm đó tôi qua chơi thì thấy cảnh cậu trai ở tuổi “bẻ gãy sừng trâu” đang ngồi chơi game trên máy tính, người mẹ vừa xem tivi vừa cầm tô cơm đút cho con ăn. Bữa sau tôi hỏi “sao cháu lớn rồi không để cháu tự ăn mà chị phải đút?”, chị thản nhiên: “Có lúc nó ham chơi không chịu ăn, mình phải bắt nó ăn. Nó không ăn rồi đổ bệnh, mình còn mệt hơn”.
Nghe câu trả lời của chị, tôi không biết nên vui hay buồn. Người mẹ nào cũng thương con, nhưng cũng nên thương cho đúng cách, đúng lúc.
Ở cơ quan tôi có một bạn nam gần 30 tuổi, đi làm cũng 5-6 năm rồi mà mỗi khi ăn trưa ở canteen thì không bao giờ ăn cá. Lý do cậu cho biết là: “Em sợ hóc xương, tại em không biết gỡ xương. Xưa giờ ở nhà, mẹ em gỡ sẵn thịt cá ra rồi em mới ăn”.
Những người trẻ thời nay học rất nhanh những trào lưu mới, và áp dụng thuần thục. Thế nhưng những việc cơ bản trong cuộc sống thì ỷ lại có mẹ cha làm sẵn rồi, đâu cần quan tâm nữa.
Còn những người làm cha mẹ thì ai cũng thương con hết, nhưng mà như thế là hại con.
(tt)