Làm người có đức
Con người sống ở trên cuộc đời này thì năng lực khuyết thiếu một chút còn có thể cảm thông, bao dung được. Nhưng nếu thiết đi phẩm chất đạo đức thì không thể nào chấp nhận được. Cổ nhân dạy: Lập đức, lập công và lập ngôn là 3 điều tồn tại mãi mãi. Mà lập đức ở đây chính là điều đầu tiên mà con người cần phải nhớ đến.
Một người có đôi mắt đẹp, có nụ cười đẹp thì có cần phải trang điểm? Như vậy là đẹp nhưng cần phải dùng lễ nghhi tân trạng, biết bồi dưỡng cho tâm đức nữa thì mới càng xinh đẹp hơn.
Điều mà khiến một người trở nên xinh đẹp không phải chỉ ở vẻ bề ngoài mà còn là ở cách nói năng, hành xử tao nhã. Quý giá nhất không phải tài phú mà chính là phẩm đức đẹp. Một người có phẩm đức thấp kép thì ai cũng xa lánh. Còn người có phẩm đức đẹp thì giống như vầng thái dương tỏa sáng vậy.
Nói năng có chừng mực
Nếu một người ăn nói không có chừng mực, nói những lời thừa thãi sẽ dễ bộc lộ hết ra những khuyết điểm của bản thân. Biết nói chuyện là một cái tài, nhưng nói chuyện có chừng mực là một trí tuệ. Trong cuộc sống này nhất định phải chú trọng đến cách ăn nói, cư xử. Nếu không thị sẽ ảnh hướng đến bản thân mình lúc nào không hay.
Thân sơ có độ
Giữa người với người, xa quá thì lạnh lùng nhưng gần quá lại dễ bị tổn thương. Quan hệ thoải mái nhất chính là không phân biệt bạn tôi mà biết giữu được khoảng cách thích hợp để khiến bản thân và đối phương không khó chịu.
Tình cảm giữa quân tử cứ nên nhạt như nước lã, tình cảm giao hảo của kẻ tiểu nhân lại ngọt như rượu. Nhưng tình cảm quân tử tuy nhạt nhưng bền lâu, của tiêu nhân tuy ngọt nhưng dễ tuyệt giao.