Chuyển tới nội dung

Chỉ khi khó khăn, ta mới biết sự trân quý của lòng người, mới biết ai thực sự là bạn

  • bởi

Con người luôn ở lúc sau khi mất đi thì mới nhận ra điều họ đánh mất là những điều tốt đẹp, đáng trân quý nhất.

Một con tàu chở khách du lịch trên biển đột nhiên bị nhấn chìm trong cơn bão và chỉ có hai người đàn ông may mắn bơi vào được một hòn đảo nhỏ và hoang vắng phía đằng xa. Hai người may mắn sống sót này là bạn tốt của nhau, sau khi lên được hòn đảo, họ không biết phải làm gì tiếp theo và nhận ra rằng họ không còn cách nào khác ngoài việc cầu nguyện Chúa trời sẽ cứu giúp họ.

Tuy nhiên, để lời cầu nguyện của mình được linh nghiệm hơn, họ đã phân chia hòn đảo thành hai miền và hai người ở hai bên đối diện nhau trên hòn đảo.

Thứ đầu tiên mà họ cầu nguyện là thức ăn. Vào sáng ngày hôm sau, người đàn ông thứ nhất liền nhìn thấy có một cây ăn quả ngay bên cạnh vùng đất của anh ta và anh ta có thể ăn trái cây này để sống. Trong khi đó, mảnh đất của người đàn ông còn lại vẫn hoàn toàn khô cằn và trống không.

Sau một tuần chỉ ăn trái cây, người đàn ông thứ nhất liền cảm thấy cô đơn và vắng vẻ, anh ta quyết định anh ta sẽ cầu nguyện để có một người vợ. Sáng ngày tiếp theo, có một con tàu cũng bị chìm trong giông bão, chỉ có duy nhất một người phụ nữ sống sót và bơi vào được vùng đất trên hòn đảo của người đàn ông thứ nhất. Phía bên kia hòn đảo, vẫn không có gì!

Chẳng bao lâu, người đàn ông thứ nhất lại cầu nguyện có nhà, có quần áo, và càng nhiều thức ăn khác nữa. Ngày hôm sau lại xuất hiện giống như có phép màu ma thuật, tất cả những thứ anh ta cầu nguyện đều trở thành hiện thực: nhà, quần áo, thức ăn. Mà ở bên kia, người đàn ông thứ hai vẫn chẳng có gì cả.

Đến cuối cùng, người đàn ông thứ nhất cầu nguyện có được một con tàu để anh ta và vợ anh ta có thể rời khỏi hòn đảo hoang này. Buổi sáng hôm sau, như những gì anh ta cầu nguyện, một con tàu đã được neo ở bên cạnh khu vực đất của anh ta. Người đàn ông thứ nhất liền lên tàu với vợ anh ta và bỏ lại người đàn ông thứ hai ở một mình trên đảo.

Anh ta cho rằng người bạn kia của mình không xứng đáng nhận được sự ban phước của Chúa trời bởi vì lời cầu nguyện của anh ta không có cái nào được đáp lại.

Khi con tàu đang chuẩn bị rời đi, thì bỗng nhiên có một âm thanh từ trên thiên đường vọng xuống: “Tại sao cậu lại rời đi, bỏ người bạn đồng hành của mình một mình trên đảo?”

Người đàn ông thứ nhất liền đáp: “Phước lành của tôi là của riêng tôi vì tôi là người đã cầu nguyện được. Tất cả những lời cầu nguyện của anh ta đều không được đáp ứng và anh ta không xứng đáng nhận được bất cứ điều gì!”

“Cậu nhầm rồi”, giọng nói tiếp tục khiển trách anh ta. “Anh ta chỉ có một lời cầu nguyện duy nhất, và ta đã đáp ứng anh ta. Nếu như không có lời cầu nguyện của anh ta, cậu sẽ không thể nhận được bất cứ sự ban phước nào của ta!”

Người đàn ông đầu tiên lên tiếng: “Vậy hãy nói cho tôi biết, anh ta đã làm gì để giờ nói tôi nợ anh ta?”

“Anh ta đã cầu nguyện rằng tất cả những lời cầu nguyện của cậu sẽ trở thành hiện thực!”

Tất cả chúng ta nên biết rằng, trong cuộc sống, những sự phước lành mà chúng ta nhận được không chỉ là kết quả của những lời cầu nguyện của chúng ta, mà những người khác cũng đang cầu nguyện cho chúng ta.

Và cho dù có thể bạn quen rất nhiều người, người bạn biết cũng rất nhiều, nhân duyên của bạn có tốt đến mấy thì người có thể giúp đỡ bạn trong lúc khốn khó lại được mấy ai? Ngẫm một chút xem…Bạn sẽ phát hiện ra rằng thực sự rất ít. Hàng ngày, họ có thể cùng bạn vui chơi, cùng bạn ăn uống, hát hò vui vẻ, nhưng khi có việc thì họ không nhất định có thể giúp đỡ bạn. Đó là thực tế cuộc sống! Một người bạn thực sự chính là người có thể cùng bạn vượt qua lẻ loi, cô độc và im lặng.

Có câu nói: “Khi gian nan hoạn nạn mới hiểu được lòng người!” Cuộc đời đúng là như vậy, chỉ khi rơi vào hoàn cảnh khó khăn, bế tắc, chúng ta mới biết được sự trân quý của lòng người, mới biết được ai thực sự là bạn, là người yêu thương, là người thân của mình.

Ở bên nhau lâu ngày, không nhất định sinh ra tình cảm, nhưng nhất định sẽ biết được lòng người. Con người luôn ở lúc sau khi mất đi thì mới nhận ra điều họ đánh mất là những điều tốt đẹp, đáng trân quý nhất.

Cuộc sống này, nếu như có được một người sẵn sàng đưa tay ra với bạn những lúc khó khăn nhất, thì đó chính là người bạn phải trân quý muôn phần. Đó chính là giá trị của tình bạn, tình yêu, đừng bao giờ bỏ lại người thân yêu của mình ở phía sau!

(vn.pngd)

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

DMCA.com Protection Status