Người hiền tài sống ẩn danh, kẻ thiếu đức hạnh lại được tôn sùng
Nhiều người tài đức sống xem nhẹ tiền tài và danh vọng, khi thấy bản thân không còn đất dùng thì tự nhiên tìm về nơi yên tĩnh, chọn cách sống ẩn cư yên bình. Trong khi đó, người bất tài dùng mọi thủ đoạn để chiếm lấy quyền lực tối cao, sống trong sự trọng vọng và tôn sùng của nhân thế. Vậy mới có câu nói: “Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao”.
Người đức hạnh không đủ, dù có tài cán đến đâu cũng chỉ là một mối họa cho xã hội, nhất là khi họ lại trở thành người có địa vị cao, tầm ảnh hưởng sâu rộng. Với quyền lực của mình, họ có thể dùng sức ảnh hưởng của mình đối với đám đông để trục lợi mà bất chấp hậu họa. Đó nhất định là cái họa khôn lường. “Có tài mà không có đức là người vô dụng, thậm chí chỉ mang đến tai họa cho người khác”.
Ngựa tốt không sợ chủ bạc, người tài không sợ thất thế
Trên thế gian này vốn dĩ có rất nhiều người tài giỏi. Vậy nhưng, họ đều im lặng lấy những người ưu tú hơn làm gương, học hỏi cách họ làm việc, tư duy và nhìn nhận về cuộc sống.
Cổ nhân dạy: Núi cao còn có núi cao hơn. Trên thế giới luôn luôn tồn tại người thông minh và ưu tú hơn bạn. Đừng nghĩ hôm nay mình hơn được một người mà tự cao tự đại, xem cả thiên hạ là vô dụng tầm thường. Cái chúng ta cần làm, là không ngừng tiến lên phía trước, kiên trì nỗ lực, không ngừng cải thiện, khiến bản thân trở nên tốt đẹp hơn.
Nên nhớ: Ngựa tốt không sợ chủ bạc, người tài không sợ thất thế!