Xưng hô với nhau một tiếng vợ tiếng chồng rồi thì hãy nhớ đừng làm tổn thương nhau để trọn nghĩa, trọn đạo vợ chồng.
Chàng trai tên là Đậu không may mắn sinh ra ngờ nghệch và bị gọi là ngốc nhưng Đậu được tính lương thiện và hay giúp đỡ mọi người nên được mọi người yêu mến. Gia đình nhà Đậu giàu có nên đã bỏ một số tiền lớn để mua về cho Đậu một cô gái làm vợ.
Đám cưới nhanh chóng diễn ra và đêm tân hôn cũng đến. Đậu chị lén đến cạnh cô dâu. Vừa nhìn thấy Đậu cô gái đã òa khóc xót xa cho thân phận mình vớ phải gã khờ khạo ngốc nghếch. Đậu nhìn thấy vợ khóc thì khẽ lại gần thỏ thẻ:
Vợ ơi, vợ à, sao vợ lại khóc. Tại Đậu phải không?
Cô gái chỉ lặng lẽ nằm xuống giường, nước mắt lã chã rơi. Đậu chẳng biết làm gì cứ ngồi không vậy bên cạnh cô gái và một lúc sau thì Đậu ngủ gật.
Cô gái nói với Đậu: Hãy tránh xa tôi ra đừng nằm cùng giường với tôi…
Nghe vậy Đậu buồn lắm nhưng không giám cãi lời vợ vì sợ vợ bỏ đi mất. Đậu lủi thủi tìm một góc tường để ngủ. Thế là mấy ngày cũng trôi qua kể từ ngày cưới. Trong nhà thiếu một số vật dụng cần thiết Đậu cùng vợ ra chợ mua. Hai người đã mua rất nhiều đồ. Bỗng dừng lại ở một sạp bán đồ trang sức. Đậu nhìn thấy cái cặp cài tóc rất đẹp thì hỏi bao nhiêu tiền?
Người bán hàng trả lời 200 ngàn. Cô gái vốn xuất thân từ nghèo khó vợ Đậu chỉ nói mình có cặp rồi không phải lãng phí tiền làm gì và cũng không muốn gia đình nhà chồng hiểu lầm mình là chuột sa chĩnh gạo.
Thấy vợ nhất khoát không mua nhưng Đậu quyết định mua nó rồi nói: Em là vợ của Đậu rồi, em cần phải ăn mặc đẹp và sành điệu chứ.
Đậu rút tiền ra thanh toán cho bác bán hàng rồi đưa tặng vợ cái cặp tóc. Cô gái đã rất ngạc nhiên và cảm thấy có một chút gì đó động lòng trước tấm chân thành của Đậu. Trong lòng cô gái trẻ bắt đầu tập quen dần và tiếp nhận người chồng như Đậu.
Thời gian vun đắp cho tình yêu nảy nở, cô càng ngày càng thương Đậu. Chồng Đậu của cô dễ thương và nhiều chuyện thú vị lắm.
Rồi một ngày hai vợ chồng đi ra ngoài. Trên đường về Đậu bị nhóm lưu manh trêu chọc và trêu luôn cả vợ Đậu. Muốn bảo vệ cho vợ mình Đậu xông vào ẩu đả. Bất ngờ một tên rút dao chém Đậu hai nhát rồi bỏ chạy thục mạng.
Vợ Đậu lao tới ôm Đậu và khóc nhưng Đậu chỉ thều thào khuyên:
Đừng khóc vợ ạ. Đậu sẽ bảo vệ vợ nhưng Đậu thấy chóng mặt và khó thở quá. Vợ hãy gọi Đậu một tiếng chồng có được không?
Vợ Đậu không thể ngờ được rằng khi cái chết đã cận kề Đậu vẫn không ngừng quan tâm, không ngừng nghĩ đến mình. Thực ra vợ đã coi Đậu là chồng từ lâu lắm rồi từ ngày Đậu mua cặp tóc bằng sự chân thành của mình cho vợ kia mà.
Vợ Đậu nước mắt lưng tròng khẽ gọi: Chồng à, Chồng có sao không vậy?
Đậu nhìn vợ với ánh mắt chân thành và chịu mến rồi từ từ ngưng thở…
Cậu chuyện đơn giản là vậy nhưng đọng lại điều đáng phải suy ngẫm.
Chàng trai ngốc ngếch chỉ vì muốn bảo vệ người khác mà lại hi sinh chính bản thân mình. Đậu thực sự là người yêu thương vợ, sẵn sàng bảo vệ vợ với một tâm hồn lớn và cao thượng.
Giới trẻ ngày nay chỉ mới yêu nhau đã xưng hô với nhau mật ngọt nào là chồng chồng vợ vợ nhưng đã thực sự hiểu chưa đạo vợ, đạo chồng. Hãy nhớ một điều rằng khi đã gọi nhau một tiếng vợ rồi đừng làm vợ tổn thương.
Vợ chồng ăn đời ở kiếp với nhau dựa vào nhau lúc ốm đau bệnh tật. Những lúc khỏe mạnh, thành thơi dễ gì cần tới nhau. Vì vậy, dù vui hay buồn, sướng hay khổ, lúc có ăn hay lúc nguy nan phải yêu thương đùm bọc nhau đó mới là đạo nghĩa vợ chồng. Có đạo nào sâu thẳm bằng đạo vợ chồng không?
Người chồng là tay trái còn người vợ chính là tay phải. Khi tay trái sờ vào tay phải không có cảm giác gì nhưng một khi một trong hai tay chảy máu thì nhất định phải cầm máu giúp nhau. Khi tay trái mệt mỏi rồi thì tay phải hãy nâng đồ giúp với tay trái.
Vậy nên đừng ghét bỏ tay phải hay tay trái. Bởi vì phải có hai tay mới tạo nên cuộc đời trọn nghĩa vẹn tình, bàn tay nắm lấy bàn tay đi đến cuối con đường hạnh phúc. Cùng giúp đỡ nhau sống vui vẻ bình yên.
Dẫu biết rằng một người hạnh phúc chỉ đơn giản rằng một người cả đời thương bạn, yêu bạn và lo lắng cho bạn. Cùng bạn đi tận cuối chân trời.