Câu hỏi 187: Vì sao lại khóc khi nhất tâm niệm Phật, lạy Phật
Bạch Thầy từ bi chỉ giúp cho con được rõ vì sao khi con nhất tâm niệm Phật, lạy Phật ở chùa, ở tại gia thì con hay khóc mặc dù con ở trạng thái bình thường ạ.
Trả Lời:
Khi niệm Phật nhất tâm, lạy Phật thì Phật tử hay khóc, vậy mình phải xem trạng thái của mình khóc thế nào. Xem mình có bệnh bị chảy nước mắt hay không. Hay mình khóc mà tâm hân hoan. Khi mình lễ Phật mà mình cảm thấy vô cùng hạnh phúc trào dâng nước mắt thì tốt. Còn mình khóc mà thấy những ân hận buồn tủi thì mình phải sám hối vì mình có cái nghiệp mình đã chê bai Phật pháp, Tam Bảo. Thầy cũng thế, đôi lúc Thầy đọc Kinh cũng khóc vì quá cảm động, vì quá sung sướng. Đọc đoạn Kinh ấy Phật dạy cho mình, thấy ơn Phật lớn quá, cảm động khóc, chảy nước mắt vì hạnh phúc. Hạnh phúc khóc điều đó là có. Còn mình lễ Phật mà mình tủi thân tủi phận thì mình biết là mình có những cái chướng, mình phải sám hối.
Câu hỏi 188: Phật tử tại gia có thể vãng sinh được không?
Con bạch Thầy cho con hỏi Phật tử tại gia có thể vãng sinh được không ạ?
Trả Lời:
Có, đủ điều kiện thì vãng sinh được. Tín – Nguyện – Hạnh đầy đủ thì vãng sinh. Công đức phước báu, thiện căn đầy đủ thì ai cũng vãng sinh được.
Câu hỏi 189: Mặc quần áo ngắn có niệm Phật, tụng Kinh, trì chú được không?
Con bạch Thầy, con tụng chú Đại Bi lúc thì chỉnh trang, có lúc thì đang mặc đồ ở nhà, nhưng cứ muốn thì tụng nhưng tụng xong lại ngại. Khi tụng con lại thích tụng ngân nga như đang hát, con không thích kiểu tụng nhanh. Vì vậy con không tụng nhiều lần như mọi người được. Xin Thầy cho con lời khuyên.
Trả Lời:
Phật tử này ở nhà đã học thuộc chú Đại Bi rồi, nhưng có khi mặc quần áo ngắn ở nhà cũng tụng chú, tụng xong lại sợ phải tội, rồi vừa tụng vừa hát nên lo. Niệm Phật, tụng Kinh, trì chú thì Phật không có bao giờ bắt tội. Nhớ đến Phật niệm Phật là tốt, nhớ đến Kinh chú tụng là tốt, không có bắt là mình phải mặc áo ngắn, áo dài, quần ngắn, quần dài. Mấy đứa trẻ nghèo không có quần áo để mặc tụng Kinh trì chú cũng được có sao đâu? Niệm Phật, tụng Kinh, trì chú mình phải hiểu là tâm mình hướng về Phật, nhất tâm mới là quan trọng. Phật không bắt tội nhưng nếu mình giữ tâm được đầy đủ trang nghiêm thì sẽ tốt hơn. Ví dụ như khi đi vào nhà vệ sinh thì không nên niệm Phật nữa vì chỗ đấy uế tạp hôi hám, lúc đấy mình niệm thầm trong tâm, không có tội gì cả, Phật cũng không bắt tội. Nhưng vì tâm mình chưa thanh tịnh nên rất dễ khởi những tâm ân hận chướng ngại đạo thế nên cung kính trang nghiêm tụng niệm thì tốt. Phật tử ở nhà tụng Kinh trì chú thì nên có thời khóa. Còn niệm Phật thì ở nơi nào trang nghiêm thì mình niệm thành tiếng, còn khi vào những chỗ uế tạp niệm Phật thầm trong tâm. Điều này rất là thoáng, uyển chuyển không cứng nhắc.
Mạn phép thầy cho con được bày tỏ ý kiến. Con hiểu ý thầy nói khóc khi nghe kinh Phật mà cảm giác hạnh phúc biết ơn là tốt, còn mà do tủi thân, tủi phận thì không tốt ạ ? Con thiết nghĩ, khóc khi nghe kinh Phật mà tủi thân, tủi phận cũng chưa phải là xấu. Con nghĩ rằng, khi ấy khóc và tủi thân cũng giống như cảm giác của đứa trẻ con, khi bị ngã và thấy được mẹ âu yếm, vỗ về nên thấy tủi thân.
Thật ra khi nghe kinh Phật con cảm thấy vậy. Khi nghe kinh Phật đôi khi con khóc và cảm thấy tủi thân khi nghĩ về một số chuyện đau lòng, nhưng con vẫn tin rằng, sở dĩ con tủi thân và oà khóc như vậy là do con cảm nhận được tình thương yêu, sự bao dung của Phật pháp. Con khóc vì tủi thân cũng là khóc vì tìm thấy một nơi nương tựa là Phật pháp khi đó, chứ con không nghĩ đó là một nghiệp chướng như thầy nói ạ.
Có thể con giải thích còn dài dòng, khó hiểu. Con chỉ muốn bày tỏ ý kiến cá nhân của con. Nếu con sau mong thầy chỉ dạy con ạ.
A Di Đà Phật.