Chuyển tới nội dung

Làm người hơn nhau ở nhân cách, thua ở việc tính toán so đo

  • bởi

 Trên đời này, người thông minh nhất là người biết sống thiện lương. Người xinh đẹp nhất là người biết bao dung.

Thông minh là do bẩm sinh, lương thiện là do bạn lựa chọn

Chó và Hồ ly là đôi bạn. Chúng thường chơi với nhau. Rồi một ngày, cả hai gặp phải Thần chết. Thần chết nói: “Trong hai ngươi, chỉ có một người được sống, hai ngươi hãy oẳn tù tì đi, ai thua sẽ phải chết”.

Cuối cùng Hồ ly chết. Chó khóc lóc ôm Hồ Ly đã chết nằm yên lặng trong lòng. “Đã nói là cả hai sẽ cùng ra búa, tại sao trong khi ta ra kéo thì ngươi lại ra bao?”. Hóa ra Chó muốn thua để Hồ ly được sống, tưởng rằng Hồ ly sẽ ra búa nên Chó ra kéo, nhưng không ngờ Hồ ly lại ra bao, vì nó nghĩ Chó sẽ ra búa. Cuối cùng, tất nhiên là Chó đã thắng.

Đây mới là hiện thực, là lòng người trong xã hội. Hồ ly ích kỷ, còn Chó lại quá ngốc nghếch. Nhưng xã hội vẫn còn một mặt khác. Đó là: khi chúng ta hãm hại người khác cũng chính là đang hãm hại bản thân. Có một số người cam chịu thua cuộc, nhưng họ lại đang thắng. Thế nên: cứ tiếp tục lương thiện… rồi bạn sẽ thắng, làm người phải sống có hậu, chân lý lúc nào cũng thuộc về sự lương thiện.

Có thể chính Hồ ly mới là người cố tình bị thua, có khi nào nó biết rằng Chó sẽ nhường nó, ra kéo, nên nó ra bao. Cả hai đều yêu thương nhau, chỉ là Hồ ly đã đi trước một bước thôi. Hồ ly và Chó đều thắng!

Có ai đó đã nói: “Rồi đến một ngày bạn sẽ nhận ra lương thiện khó hơn là thông minh. Vì thông minh là một dạng bẩm sinh, còn lương thiện là một dạng lựa chọn”. Dù sao thì xã hội vẫn tràn đầy hi vọng cho những người lương thiện hoặc đang cố gắng sống tốt.

Làm người thắng ở nhân cách, thua bởi quá so đo

Thời gian vui vẻ trong đời đến và đi vào những thời khắc ta không trông đợi. Còn cảm giác bi thương lại thường xuất hiện chính vào lúc hạnh phúc đang hưởng, tình nồng đang say.

Đời người lên xuống cũng như hoa nở hoa tàn. Đầu sóng ngọn gió, tịch cốc thâm sâu đều là những nơi thử thách lòng người. Gió ngược buồm căng, gian nan nghịch cảnh đó đều là thói thường của phong ba tuế nguyệt mà thôi.

Xuân đến xuân đi cũng chỉ là sự đổi cảnh, thay thời. Núi có độ cao của núi, nước có độ sâu của nước, gió có cái tự do của mình, mây có cái bập bềnh, tự tại của mây. Người ta sinh ra lại tự có ưu khuyết của riêng mình, không ai giống ai. Đừng tự trách mình, đừng so đo với người khác, cũng đừng mô phỏng một ai, bởi cuộc đời chỉ có một không hai.

Nếu như không thể làm Mặt Trời thì hãy làm ngôi sao nhỏ, không thành được vĩ nhân thì làm người quân tử, không thành được minh tinh thì hãy thành thường nhân áo vải, tuy không sang nhưng lại trong sạch muôn phần.

Trên đời này người thông minh nhất chính là người lương thiện, và người đẹp tuyệt trần lại là người biết sống thiện lương. Vậy nên ở trên đời tùy tâm mà sống, tùy thiện mà làm, ắt muôn đời không phải hối tiếc.

Đời người chỉ có huy hoàng trong cố gắng chứ chẳng có chiến thắng trong đợi chờ. Khi vui chúng ta nghe là lời ca, nhưng khi buồn chúng ta lại thấm nhuần câu hát. Có những sự việc không làm sẽ chẳng biết được kết quả ra sao, chỉ có kiên trì mà thực hiện mới mong có hi vọng.

Làm người thông minh hay không có lẽ không quan trọng, không biết xã giao thì cũng chẳng sao, quan trọng là phải sống có nhân có cách.

Hãy nhớ, thái độ của bản thân quyết định tất cả. Muốn thay đổi tất cả thì hãy thay đổi chính mình. Người càng nỗ lực thì càng may mắn, người càng thiện lương thì càng có vận may. Vậy nên lười nhác cũng là từ bỏ vận may của chính mình.

(pntoday)

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

DMCA.com Protection Status