Có thể lấy, có thể không lấy, lấy sẽ làm hại tính liêm khiết
Ví dụ như khi bạn đi trên đường, bạn vô tình nhặt được một món đồ rơi có giá trị. Người mất đến tìm để chuộc lại 50% giá trị của nó. Trong trường hợp đó bạn nhất địn đừng nghĩ mình có thể lấy số tiền đó rồi nghĩ bản thân đã làm được việc tốt.
Bởi vốn dĩ món đồ có giá trị kia không phải của bạn, càng không do bạn nỗ lực mới có được. Chẳng qua là bạn nhặt được, thế nên bạn đừng lấy làm của riêng của mình. Sống trên đời, dù nghèo khổ nhưng nhất định phải giữ được tính liêm khiết cho nhân cách của chính mình.
Có thể cho, có thể không cho, cho sẽ làm hại ân huệ
Nếu như bạn cho bất kỳ ai một món gì, bạn cảm thấy không tốn kém gì cho mấy. Nếu ta có cho cũng không hại gì. Chính lối suy nghĩ như vậy thì không có nghĩa là ơn huệ thật sự. Nếu đã cho ai món gì thì việc ấy phải có ý nghĩa ”lá lành đùm lá rách”, mới đang coi là ơn huệ.
Chết cũng được, không chết cũng được, chết sẽ làm hại lòng dũng cảm
Hãy nhớ rằng một kẻ lông bông, lúc nào cố tỏ ra mình có cốt cách quý tộc không kém ai về lời ăn tiếng nói thì cũng chẳng có ích gì. Nói về cái chết thì rất nhiều người thời nay liều mạng cho vai trò ảo của bản thân. Chỉ giả vờ dũng cảm chứ thực sự bên trong lại hèn nhát.
Làm người cứ xem cái chết nhẹ tựa lông hồng. Chết thì cũng phải xứng đáng với lòng dũng cảm. Chứ đừng cái kiểu chết để gây thương tổn. Làm người hi sinh, nhưng đừng chết một cách hồ đồ.