Xưa có một thanh niên nghèo nhưng chí hướng cao xa, không bao giờ làm việc phi pháp, phi lễ. Vì gia đình quá nghèo không cách nào kiếm sống, anh bèn đi làm thuê cho một số thương nhân.
Những thương nhân này đem anh cùng đi biển tìm vàng ngọc. Sau khi tìm được nhiều vàng ngọc họ bèn giương buồm trở về. Nhưng đi được nửa đường, thuyền không biết vì sao ngừng lại, bất luận chèo chống như thế nào cũng không thể nhích được nửa bước. Tất cả những người thương buôn vô cùng hoảng sợ, biết rằng vì kiếm châu báu mà đắc tội, nay thần biển đến trừng phạt, vì thế họ bèn quỳ xuống khẩn cầu xin tha chết. Chỉ có anh nghèo thường ngày không làm gì trái với lương tâm, nên không cùng cầu nguyện.
Thuyền sở dĩ không nhúc nhích là do thần biển gây ra. Thần biển có ý trừng phạt những người thương nhân coi thường mình. Nhưng người thanh niên nghèo trên thuyền là người tốt, thần không muốn anh bị liên luỵ. Suy đi nghĩ lại, nghĩ suốt bảy ngày thần mới tìm ra diệu kế. “Ta sẽ thử thách những người này. Nếu họ vượt qua, ta sẽ tha thứ. Nếu không khi trừng phạt họ cũng chẳng liên luỵ đến người nghèo kia”. Thuyền ngừng suốt bảy ngày không thể nhúc nhích, đoàn thương thân lo lắng vô cùng. Đêm thứ bảy có một người nằm mộng thấy thần biển nói rằng:
– Chỉ cần các ngươi dâng người thanh niên nghèo cho ta, ta sẽ tha cho các ngươi đi.
Giật mình tỉnh giấc, anh ta kể giấc mộng cho mọi người nghe. Khi mọi người đang bí mật thảo luận sẽ xử trí như thế nào thì người thanh niên nghèo biết được. Anh ta khẳng khái nói:
– Tốt lắm, hãy đem tôi làm vật hy sinh cho thần biển. Đừng để vì một mình tôi mà liên luỵ đến mọi người.
Đoàn thương nhân nghe người thanh niên nghèo tự nguyện hy sinh vô cùng mừng rỡ, như vậy họ sẽ đỡ phiền phức. Họ kết cho anh một chiếc bè, để lại một ít nước và lương thực rồi chèo thuyền đi. Thần biển nhìn thấy như vậy giận dữ vô cùng, tạo nên một trận sóng lớn đánh đắm thuyền của đám thương nhân.
Tất cả bọn họ đều rơi xuống biển làm mồi cho cá dữ. Sau đó thần cho gió nhẹ nổi lên, đưa bè của người thanh niên nghèo vào bờ. Anh an toàn trở về quê hương, đoàn tụ với gia đình, vợ con.