1. Hai người đàn ông gặp nạn
Có hai người đàn ông nọ không may bị rơi xuống sông, một người có thị lực rất tốt, một người bị cận thị nhưng không có kính.
Sau khi bị rơi xuống sông, cả hai đã ra sức vùng vẫy tìm cách thoát nạn trên mặt sông rộng mênh mông. Chẳng mấy chốc, cả hai rơi vào tình trạng kiệt sức.
Đột nhiên, người có thị lực tốt nhìn thấy ở phía trước có một chiếc thuyền nhỏ đang trôi về phía họ. Người bị cận thị cũng mù mờ nhìn thấy vật thể đó.
Thấy thế, cả hai liền ra sức bơi về phía chiếc thuyền. Tuy nhiên, đang bơi thì người mắt sáng bỗng nhiên dừng lại. Nguyên nhân là bởi anh ta tinh mắt và đã phát hiện ra rằng vật thể đang trôi trên mặt nước kia không phỉa là một chiếc thuyền mà chỉ là một khúc gỗ mục.
Thế nhưng người bị cận thị đã không nhận ra điều đó và vẫn cứ ra sức bơi. Cuối cùng, anh ta cũng bơi được đến điểm cần đến và khi phát hiện ra đó chỉ là khúc gỗ mục, anh ta đã ở rất gần bờ.
Người có thị lực tốt cứ như vậy mà bỏ mạng dưới sông trong khi người bị cận thị đã may mắn thoát nạn.
2. Hai người mắc bệnh ung thư
Có hai bệnh nhân mắc ung thư, một trong hai người tai rất thính. Người này nghe được từ cuộc nói chuyện của bác sĩ rằng họ chỉ còn sống được ba tháng nữa.
Người còn lại tại hơi nghễnh ngãng, đừng nói đến việc nghe lén bác sĩ nói chuyện, ngay cả nghe trực tiếp vẫn còn câu được câu chăng.
Điều kỳ lạ là, người này không những sống qua ba tháng mà giờ đây, đã 2 năm trôi qua, ông ta vẫn sống tốt trong khi người bệnh có thính lực tốt đã qua đời từ bao giờ.
3. Hai công ty có quy mô giống nhau
Hai công ty này có trụ sở ở Mỹ, giám đốc của một trong hai công ty tên là Robert, giám đốc công ty còn lại tên là Smith.
Robert là một người tính toán rất giỏi, việc gì cũng có thể nhìn xa trông rộng hơn người khác. Anh ta cũng sớm tiên liệu được cuộc khủng hoảng tài chính ở Mỹ năm 2008.
Theo phân tích của Robert, sẽ có 30% số công ty ở Mỹ phải đóng cửa. Với điều kiện của công ty anh ta vào thời điểm trước khi khủng hoảng diễn ra, công ty chắc chắn không thể nằm ngoài danh sách 30% nói trên.
Vì thế, Robert quyết định giải tán công ty, như vậy sẽ có thể đảm bảo cho bản thân và nhân viên có một khoản sinh hoạt phí, nếu không, đến thời điểm quyết định, gánh nặng sẽ càng nhiều.
Trong khi đó, Smith là một người không giỏi tính toán, thậm chí còn khiến người khác có cảm giác anh ta khá ngốc nghếch. Và vị giám đốc này luôn cho rằng chẳng ai có thể đoán trước được điều gì trong tương lai.
Cho dù bạn có đặt một bản kế hoạch hoàn mỹ nhất thế giới trước mặt anh ta, anh ta cũng không tin vì cho rằng tương lai vẫn chưa đến, nên chẳng biết thế nào.
Smith chỉ đơn giản nghĩ rằng, chỉ cần công ty của anh ta có thể tồn tại được một ngày, thì nhất định anh ta sẽ phải chống đỡ và vận hành nó hết sức có thể.
Kết quả là, công ty của Smith đã vượt qua cơn khủng hoảng tài chính tồi tệ của nước Mỹ một cách thần kỳ.
Một người biết tính toán đã chủ động giải tán công ty, người không biết tính toán đã chủ động khiến cho công ty của mình trở nên mạnh hơn trước.
Lời bình
Trong đời người, có rất nhiều việc: Không biết sẽ tốt hơn là biết; không tinh thông lại tốt hơn tinh thông; không giỏi giang tài cán tốt hơn giỏi giang tài cán. Đó chính là cái mà người ta vẫn hay nói là “sự hồ đồ (vờ hồ đồ, vờ không minh mẫn rạch ròi) hiếm có”.
Thực ra, đời người vốn dĩ là hồ đồ, vui vẻ và hạnh phúc tiềm ẩn trong sự hồ đồ ấy. Một khi quá tỉnh táo, có thể mọi vui vẻ và hạnh phúc sẽ tan theo mây khói.