Sau tuổi 40, tuyệt đối đừng cho nhiều người vay tiền, nếu cho vay cũng tuyệt đối không được cho vay vì nể.
Khi còn trẻ chúng ta miệt mài với những trang sách và phập phồng lo lắng trước các kỳ thi. Đến tuổi thanh xuân căng tràn nhựa sống chúng ta lại bận rộn với công việc và tìm kiếm người bạn đời cùng kết tóc se duyên. Đến khi những đứa trẻ cất tiếng khóc chào đời, chúng ta lại thầm nghĩ: “Đợi chúng lớn lên mình sẽ bớt vất vả hơn”. Nhưng khi con cái “bằng đầu bằng cổ” cũng là lúc chúng ta bước vào tuổi trung niên. Những tưởng ở cái độ tuổi này công việc, gia đình, cuộc sống mọi thứ đều ở trên đỉnh cao. Nhưng phía sau lại là biết bao bộn bề lo toan.
Thế nên, chúng ta vẫn nói: Con người đến tuổi trung niên không sợ già đi, chỉ sợ tâm huyết mình khó nhọc gây dựng trong nửa phần đời trước, trong chớp mắt lại trở thành khói thoảng, mây bay. Cái tuổi 40, giống như một dấu mốc, một cái bản lề đánh dấu bước chuyển mình của đời người, dưới đây là 15 điều tôi đúc rút được, hi vọng phần nào giúp bạn “quẳng mối lo đi mà vui sống” khi bước chân vào ngưỡng cửa trung niên.
1. Đừng để thiếu tiền chi tiêu cuộc sống. Nếu thiếu, đó là lỗi của bạn.
2. Sở hữu nhà hay thuê không quan trọng, miễn là nơi ở đàng hoàng và luôn có sẵn tài chính đảm bảo rằng mình ổn định.
3. Đừng cho nhiều người vay tiền. Nếu cho ai vay thì đảm bảo rằng đó là việc bạn phải làm thay vì cứ nể là cho vay.
4. Hạn chế vay tiền người khác và nếu vay ai thì phải trả hết cho người ta.
5. Đừng đòi hỏi người khác phải thông cảm cho bạn khi mà bạn đủ trải nghiệm để hiểu cho người ta.
6. Đừng để mình ngã xuống trong cuộc đời vì ngã ở tuổi này khó đứng dậy
7. Cô đặc lại các mối quan hệ bạn bè. Đã thân rồi thì cố làm tri kỷ. Đã tốt rồi thì hãy thân. Và đừng đánh mất người bạn nào ở tuổi này mà lỗi thuộc về bạn.
8. Bất kể là người trong gia đình hay bạn bè, xã hội có rất nhiều loại người và người tốt và người xấu cùng tồn tại. Nhưng dường như chỉ khi gặp nguy nan, bạn mới nhận được rõ đâu là tri kỷ.
9. Ở tuổi trung niên không cho phép chúng ta thiếu bình tĩnh trong hành xử giống như con trẻ.
Ai cũng đã từng trải qua rất nhiều sự việc trong cuộc sống, và đã nhìn thấy quá trình từ khi bắt đầu cho đến khi kết thúc một sự việc.
Nếu không rút ra kinh nghiệm và bài học cho bản thân thì có lẽ chúng ta chưa thực sự trưởng thành. Không nên than trách trời đất, chính bởi vì tính khí thiếu bình tĩnh này mà chúng ta tự khiến mình cảm thấy ngột ngạt.
10. Gần đây bận rộn hiếm khi tương đương với hiệu quả. Hãy nhìn quanh bạn mà xem, Những người bận rộn đông hơn những người hiệu quả rất nhiều… Sự bận rộn khiến họ cảm thấy mình thật quan trọng. Nhưng đó hoàn toàn là ảo tưởng. Họ giống những con chuột hamster chạy trên bánh xe hơn.
Dù rằng bận rộn có thể khiến chúng ta cảm thấy mình đang sống hơn bất kì khoảnh khắc nào, nhưng cảm giác đó sẽ không kéo dài mãi. Chúng ta sẽ không tránh khỏi một điều rằng, nếu ngày mai hay ngày ta hấp hối trên giường bệnh, liệu ta có ước rằng mình sẽ ít bận rộn đi và sống một cuộc sống có mục đích hay không.
11. Nhìn lại xung quanh, bạn sẽ thấy còn rất nhiều hoàn cảnh éo le.
Cho dù mình khổ đến đâu thì vẫn có người tội nghiệp hơn mình, vì thế hãy giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn để họ cảm nhận thấy những ánh mặt trời của lòng tốt.
Nên làm những việc thiện nhiều hơn, theo quá trình gieo hạt đó mà ươm trồng những bông hoa đẹp nhất cho nhân loại.
12. Bạn là những gì bạn làm, không phải là những gì bạn nói mình sẽ làm. Hiểu biết về cơ bản sẽ vô dụng nếu không đi cùng hành động. Những điều tốt đẹp không đến với những người chỉ biết chờ đợi, chúng đến với những ai làm việc cùng những mục tiêu ý nghĩa. Tự hỏi bản thân xem điều gì thực sự quan trọng và can đảm tạo dựng cuộc đời bạn dựa trên câu trả lời đó.
13. Nơi thế gian có 2 loại khổ, một là nỗi khổ về được và mất, hai là nỗi khổ về tình. Con người thường cố gắng bằng mọi cách để được sở hữu những thứ mình muốn, suy cho cùng nó giống như đang đánh bạc vậy.
Thắng thì cảm thấy vui vẻ, còn thua thì cảm thấy buồn khổ. Trong tình yêu, được thì hạnh phúc, mất thì than trách số phận.
Nơi thế gian, khổ nhất là tình, còn duyên thì ở cùng nhau, hết duyên thì mỗi người một ngả.
Bước qua tuổi trung niên là chúng ta đã qua tuổi “yêu thương mơ mộng” mà hiểu rõ bản thân.
Nói chung, mỗi người đều đang tự mình bước đi trong kiếp sống làm người. Hãy thuận theo tự nhiên, được mất tùy duyên sẽ thấy lòng nhẹ nhàng.
14. Đừng nghĩ chuyện thăng quan tiến chức nữa vì xã hội cần những người trẻ, xông xáo và sáng tạo. Hãy nhường việc đó cho bọn trẻ.
15. Làm việc thiện nhiều hơn và học cách bao dung với cuộc đời nhiều hơn.